Giữa lòng Jakarta, nơi nhịp sống hối hả và những tòa nhà chọc trời, có một câu chuyện đầy cảm động về những người trẻ tuổi phải tìm cách mưu sinh trong hoàn cảnh khó khăn. Họ không chỉ là những người xin tiền, mà còn là những nghệ sĩ đường phố, mang đến cho thành phố một màu sắc mới, dù đó là một màu bạc lấp lánh.
Cuộc sống khó khăn sau đại dịch
Ari Munandar, 25 tuổi, là một trong số những người trẻ tuổi đã phải thay đổi cuộc sống của mình sau khi bị mất việc vào năm 2019. Cùng với anh trai và bạn thân, họ đã quyết định sơn bạc cơ thể và đứng giữa ngã tư để kiếm sống. Ari thừa nhận rằng đây là một công việc “đáng xấu hổ nhưng cần thiết” để nuôi sống gia đình.
Những ngày tháng mưu sinh
Hàng ngày, Ari và nhóm bạn của mình đứng ở các ngã tư, tạo dáng như những bức tượng sống. Họ chào đón các tài xế bằng những cử chỉ thân thiện và những động tác mô phỏng các nhân vật trong phim viễn tưởng. Mặc dù công việc này không mang lại thu nhập cao, nhưng họ vẫn cố gắng kiếm được khoảng 120.000 rupiah mỗi ngày, một con số còn xa mới đủ sống tại Jakarta.
Thực trạng nghèo đói tại Jakarta
Theo thống kê, số người sống dưới mức nghèo tại Jakarta đã gia tăng đáng kể trong những năm qua. Giá thực phẩm, đặc biệt là gạo, đã tăng lên 27% trong vòng 10 năm, khiến cho cuộc sống của nhiều gia đình trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Ari và nhóm bạn của mình không chỉ phải đối mặt với áp lực tài chính mà còn với những khó khăn trong việc duy trì cuộc sống hàng ngày.
Những giây phút bên gia đình
Sau mỗi buổi biểu diễn, Ari trở về khu ổ chuột ven sông, nơi anh sống cùng gia đình. Hình ảnh cô con gái nhỏ của anh, Arisya, luôn là động lực để anh tiếp tục cố gắng. Dù công việc có vất vả, nhưng chỉ cần nhìn thấy nụ cười của con, mọi mệt nhọc dường như tan biến. Ari hy vọng rằng con gái mình sẽ không phải trải qua những khó khăn như anh đã từng.
Cuộc sống của những người làm tượng bạc tại Jakarta không chỉ là một câu chuyện về sự mưu sinh, mà còn là một minh chứng cho sức mạnh của tinh thần con người trong những hoàn cảnh khó khăn. Họ không chỉ kiếm sống, mà còn mang đến cho thành phố một phần nghệ thuật độc đáo, dù chỉ là tạm bợ.